Cố Thanh Y quay đầu nhìn thấy Trần Ngôn, thân thể nàng chợt cứng đờ, vị đích mẫu hai mươi mốt tuổi ngây người mất hai giây.
Cuối cùng, nàng bình thản liếc nhìn Trần Ngôn một cái, giọng điệu cũng vô cùng điềm tĩnh: “Ừm, ngươi về rồi à.”
Nói xong, nàng ra vẻ tự nhiên tắt điện thoại, nhẹ nhàng đặt lên ghế sô pha.
Thế nhưng, một vệt hồng trên má vẫn tố cáo tâm tình nàng đang xao động.